Một câu chuyện T̀NH

      Mới đó mà đă một năm kể từ ngày họp khoá tại Nam Cali. Đă 26 năm kể từ ngày miền Nam rơi vào tay Cọng Sản. Tôi định viết mội bài "Một ḍng nhạc, hai con Người" để nói về hai nhạc sĩ đă nằm xuống. Đó là Trầm tử Thiêng (năm 2000 ) và Trịnh công Sơn (2001). Tuy nhiên trong khuôn khổ "bản tin" của khoá nên để dành đề tài nầy cho một trang báo khác.     

      Giọng nói của Alain Delon Nguyễn định Ninh như vẫn c̣n đâu đây :

- Tụi ḿnh năm nay họp khoá 2 tập. Tao xuống trể nên dự tập 2 tại nhà Huỳnh vinh Quang.

Nói là tập 2 chứ cũng đầy đủ văn vỏ bá quan. Từ cặp vợ chồng son trẻ măi không già Lê duy Linh, đến cặp song ca Giang văn Nhân, ông bà chủ tịch Vỏ Bị Bắc Cali Lê viết Đắc, ông bà chủ tịch muôn đời của khoá Nguyễn như Lâm, đến cha con Hà huy Phi - Lạc sang Hoa Kỳ, cha con huy chương Vàng với nhành dương Liễu, Người hùng cô đơn th́ có cua sắt Trần Thâm và anh hùng lương sơn bạc : Nguyễn hửu Thần. Khỏi nói Nam Cali bao giờ cũng ồn ào náo nhiệt nhất kể cả ông bà trưởng phi hành đoàn B.52 Trương văn Phổ, Nguyễn tấn Hoè v.v...Cọp sút móng Xuân đờn c̣ và phu nhân đến sau cùng.

Huỳnh phu nhân (chủ nhà) hôm nay đăi món "mắm và rau", rượu thịt ê hề.

"Mắm vào th́ lời ra". Những câu chuyện nổ ḍn như popcorn bỏ trong ḷ microwave. Giọng oang oảng của ông Thần, bên cạnh những lời êm êm mật ngọt của quí bà sông Hương núi Ngự. Và có cả một câu chuyện t́nh mà không ai quên được. Không biết tại hạ đă nghe lần thứ mấy rồi, nhưng lần nào cũng thấy hay hay. Xin được viết lại để các bạn trên 4 vùng chiến thuật Cờ Hoa nầy thưỡng lăm. 

Chàng kể rằng:

" Hồi đó ra khỏi tù th́ nghe tin thiên hạ đồn rằng vợ nhà "léng phéng" với một thằng đàn ông khác. Cũng may không thuộc loại cán ngố hay răng đen mă tấu. Mà là một thằng rất quen. Nó là thằng anh của em dâu ḿnh mới đau chứ. Ḿnh nghĩ chỉ có thằng VC mới là thủ phạm chính, nên sẳn sàng tha tộI hết. Vợ dại cái mang. Hoàn cảnh nó khốn nạn như vậy. Nhưng mỗi lần vác kèn đi thổi đám ma về , là thấy cái bộ mặt đưa đám của cái thằng mắc dịch đứng bên kia đường ḍm vào nhà, mà con vợ th́ cứ ngẩn ngơ như bị bùa mê thuốc lú. Như thế nầy hỏng rồi. Đă ăn nằm với nhau 3 mặt con mà sanh ḷng đổi dạ. Không lẻ hồi trước c̣n lon lá là c̣n tất cả. Bây giờ cọp sút móng th́ cọp cái cũng muốn sút chuồng hay sao. Cái ǵ chứ tự ái của đàn ông mà bị chạm th́ phiền lắm đó nghe. Nhất là trong cái cảnh "nước mất nhà tan" nầy. Mà lần nầy nhà tan thiệt rồi. Phải quyết định chiến trường nhanh. Đem ra phường làm giấy ly dị một cái rụp. Bản chính cất. Copy một bản phụ bỏ trong ví để có dịp đem ra xài ngay.

Người ta thường nói, thằng đàn ông ở đời có hai lần thung thướng (trừ anh Đ...đi Vỏ Bị có hơn hai lần). Tuổi đời c̣n trẻ chán. Đường ta đi rộng mở thênh thang. Bộ ngu sao mà ở vậy nuôi con. - đời thường Tái Ông thất mă. Trong cái rũi có cái may. Mất nước là rũi, mất vợ là cái may. Bà con tin tôi đi. Trời chẳng phụ ḷng Người ngay. Chỉ có điều phải kiên nhẩn đi t́m cho ra ông Lă bất Vi để xin một năm tơ hồng để sẳn  Gặp Người vừa ư là giỡ "Thập bát ban vỏ nghề" ra ngay.

Một hôm sau khi thổi một phùa "ṭ te", đi một đường "̣ e" lă lướt cho bà con sướt mướt , giọt vắn giọt dài. Thầy tṛ bèn chuồn êm ra cái quán đầu hẻm kiếm ly cà phê đá cho mát ḷng. Bỗng thấy bên kia đường một con bé trắng trẻo, tṛn trịa, Tuổi độ trăng tṛn lẽ đang phụ mẹ bán cơm tấm. Nắng Sàig̣n anh đi mà chợt mát, rồi sấm chớp liên hồi và th́nh ĺnh một cú sét đánh ngay "trái tim không ngủ yên" Chẳng c̣n ǵ để phải nhờ lời bàn của Kim Thành Thái nữa. Kêu đệ tử mời nàng sang đây cho ta hỏi chuyện  

Bà con sốt ruột nhao nhao lên hỏi:

- Nàng có qua không? Nói mau lên.            

Chàng câu giờ, đưa chai Heinicken lên tu một hơi dài, rồi đưa ngón tay có nhẩn vàng nho nhỏ, chỉ về Người đàn bà "trắng trẽo, tṛn trịa" đó:

-Qua không? Hỏi bà đó.

 

Nàng chỉ chờ có vậy thôi, phát pháo khai thành ngay:

- Qua chớ. Khách kêu cơm tấm mà không qua th́ bán cho ai. Chú ăn cơm tấm b́ hay sườn

- Không da không sườn ǵ hết. Anh muốn mời em ngồi  xuống đây uống cà phê và nói chuyện chút.

Trong bụng em nghĩ, thằng cha vô duyên, tự dưng kêu Người ta bằng em  rồi xưng anh ngọt xớt.

- Hàng cơm tấm của má em cũng có bán cà phê. Chú qua đó uống đi.

- Anh muốn nói với em một chuyện quan trọng

- Đâu có được. Tôi phải về phụ mẹ tôị

- Chờ chút đi. Anh có chuyện muốn nói với em thật mà. Thôi được ngày mai 3 giờ chiều anh chờ em đằng kia, chỗ cây trụ đèn. Nhớ đến nghe.

Nàng nói tiếp:

- Em nghĩ thằng cha bắc kỳ này khùng nặng rồi

   Thế nhưng, hôm sau gần đến 3 giờ là em thấy nóng nảy, đứng ngồi không yên. Ḷng dạ bồn chồn. Làm cái ǵ cũng hỏng. Không nh́n đồng hồ. Nhưng chuông vẫn đổ 3 tiếng. Không đi. 3 giờ rưỡi.Nhất định không đi. 4 giờ. Chắc thằng chả bỏ đi rồi. Định đi mua thêm mấy món gia vị về ướp thịt sườn. Ḱa, thằng chả đang c̣n đứng đó, dưới cây trụ đèn và đưa tay ngoắc ḿnh. Mà ḿnh như bị thôi miên, hai chân hướng về phía đó.

  Rồi ảnh bảo lên ngồi phía sau yên xe đạp. rồi ảnh bảo choàng tay qua ôm chặc eo ếch kẻo té. rồi ảnh chở ḿnh về nhà ảnh. Cái nhà trông sơ sài quá. Chỉ có bà mẹ với nụ cười hiền hậu và con bé khoảng 13 Tuổi nh́n ḿnh cười cười rồi nói

- Hôm trước cũng có một cô trẻ lắm, nhưng bố không chịu.   

Con bé bỏ lửng câu nói. Ảnh mời ḿnh ngồi trên một cái ghế thấp. Móc ví ra lấy cái bản copy ly dị cho ḿnh coi rồi nói:

- Anh đă có vợ, có con. Nhưng anh đă ly dị. Đây là cái giấy làm bằng. Gặp em là anh chịu liền. C̣n em có chịu lấy anh không? (will you marry me?)   

  Anh chàng tuyên bố ngon ơ. Làm sao mà Yes hay No liền cho được. Người ta c̣n con gái sơn sỡn. C̣n cha mẹ nữa chớ. Lạng quạng mà bị thưa là dụ dổ gái vị thành niên

Bà mẹ phải can thiệp:

- Con phải để cô ấy suy nghĩ đă chứ. Thôi được, nhân tiện mời cô tuần tới lên đây đổ bánh xèo, rồi trả lời cũng được.

   Không biết em có bị bỏ bùa ǵ không mà tuần tới em trở lại căn nhà đó. Bà cụ đă ngâm gạo, xay bột. Vừa đổ vừa ăn từ sáng đến chiều. Trời nóng, mái tôn thấp tè. ngồi bên bếp ḷ. Cả con Người ướt đẩm mồ hôi. Nhớp nháp khó chịu. Phải đi tắm mới được. Pḥng tắm ở góc nhà, chỉ có một tấm nylon kéo ngang. Ảnh đi xách nước đổ vào trong cái lu. Đang tắm th́ ảnh kéo tấm nylon tḥ đầu vào. Trời đất. Trên Người chẳng có mảnh vải nào.

- Để anh tắm cho em.       

- Không được. Đi ra đi. Kỳ quá vậy. 

- Anh không kỳ cọ ǵ đâu. Chỉ xối nước thôi mà. 

  Chuyện Cô gái Đồ Long, trong cái giếng cạn Trương vô Kỵ chỉ lột một chiếc vớ mà Triệu Minh phải bắt chàng làm chồng. C̣n đằng nầy, xuất hiện nguyên con...Âu cũng là duyên số.

Về nhà mẹ hỏi đành phải nói láo. Bà già không tin. Cứ đinh ninh "thằng kèn" đă làm hại đời con gái ḿnh rồi. Phải lên tận nhà mới được. Cuối cùng phải lắc đầu ngao ngán. Phải cho chúng nó làm đám cưới.

Đám cưới cũng rất đơn sơ. rồi em khăn gói về nhà chồng. Anh ấy vẫn thổi kèn đám ma. Vẫn nhậu nhẹt. vẫn say sưa. Nhưng có một điều rất trung hậu. Lúc nào cũng lo cho vợ cho con. Đối với bạn bè lúc nào cũng hết ḿnh, như anh Mỹ hôi chẳng hạn. Thương yêu vợ con hết mực. Đó là cái mấu chốt trong hạnh phúc gia đ́nh của tụi em.

- Thế th́ lúc bựv bội, giận giữ có ư định bỏ thằng kèn không? Bà con nhôn nhao lên hỏi.

- Bực th́ có bực, nhưng bỏ th́ không. Nóng giận rồi thôi.            

Và quan trọng, theo em nghĩ và em đă làm nhiều lần là khi giận th́ nên nghĩ những cái tốt của nhau. Quả thật anh ấy là Người chân thành, tốt bụng, trung thành với vợ và yêu thương con cái. Đối với em như thế là đủ rồi.

   Câu nói "Khi giận nhau th́ đừng nghĩ những cái xấu mà phải nghĩ những cái tốt  của nhau". mới nghe th́ nó có vẽ Đối chọI với su kiện thông thường. Nhưng ở đây cái ư nghĩ đó hoàn toàn đứng đắn và xây dựng. Tôi đâm ra khâm phục Người "đàn bà trẻ" đó. Khi chàng suốt ngày hít đất, nhảy xỗm trước phạn xá, khi chàng tấn công đồI bắc, hái hoa cài đầu súng ở thung lủng Vũ đ́nh trường th́ nàng c̣n đang nằm ôm b́nh sửa. Khi chàng xông vào nơi tuyến đầu lửa đạn, th́ nàng đang tấp tểnh những bước đi đầu đời. Thế rồi nàng chấp nhận một anh chàng nghệ sỹ, vừa bước ra tù và tương lai vô định.

Các bạn hăy trả lời giùm cái động lực nào vậy?

Tấm ḷng của họ Đối với nhau đến mức độ nào?

Câu chuyện đêm đó, trong ngày họp khoá tập 2, nhiều Người đă nghe. Và tôi là Người đă viết lại.

C̣n ḿnh th́ sao? Câu chuyện của Người đàn bà trong cuộc đời vinh quang và khổ nhục của ḿnh th́ sao? Có nên tự ḿnh viết lại chăng? Kể ra cũng có nhiều thú vị và nên làm phải không các bạn: vinh danh một Người mà ḿnh rất yêu thương.

 

                        Yorba Linda 17 tháng 4 năm 2001

 

KIỀU CÔNG CỰ     

 

 

 

           

                            

 

E-mail the Webmaster with questions or comments about the Web site